Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2011

Danh thiếp

Một lần nữa anh khiến lòng em buồn. Cuối cùng thì anh đã nói những điều anh đã nghĩ ít ra là tại thời điểm đó. Anh vẫn còn nhớ đến em đó thôi. Vẫn muốn biết em đang nghĩ về anh như thế nào. Anh cũng đã can đảm khi nói ra câu nói đó. Em muốn ghi lại tất cả những gì anh đã nói dù là đã quá muộn màng. Em cứ xem lời nói đó của anh chỉ là đang nghe trong mơ mà thôi. Thằng bạn em nó bảo " Mi mà cũng tin vào những điều nhảm nhí đó sao?" Như thế nào mới gọi là những điều nhảm nhí. Những lời nói như thế nào mới  gọi là nhảm nhí. Anh là người không quen nói những điều gọi là nhảm nhí đó với bất cứ ai và em cũng vậy. "Anh đang ở  ĐN" Anh có thể lặng im. Anh có thể vui vẻ chơi và tắm biển tại ĐN mà không cần phải nói với em điều đó. Sao ngồi trước biển anh lại nhớ về em? Phải chăng biển quá rộng lớn khiến anh cảm thấy cô đơn? Không đâu, mà nếu có cô đơn sao anh lại nghĩ về em? Anh và em nữa chúng ta thừa hiểu rằng chúng ta vẫn còn ở trong nhau. Nơi sâu nhất trong trái tim, nơi sâu nhất trong tâm hồn. Em muốn anh hãy sống thật khoẻ mạnh, dù chúng ta không còn có thể đến bên nhau nữa em vẫn còn có anh để nhớ. Chúng ta không thể gặp nhau dù đã "đi hết một vòng trái đất". Em không đảm bảo rằng khi gặp nhau những nhớ thương đã nén lại sẽ không bung ra, khi đã bung ra em sợ mình không còn kiểm soát được hành vi của mình nữa. Nên chỉ nhớ anh và buồn. Anh! Bay qua vùng  trời QB chắc cũng không khỏi thắc thỏm một nổi buồn. Nhớ em. Nổi đau đã đi qua. Anh chưa hề biết khi em nhận được thư của anh ngày ấy em đã khóc vì em biết anh đã không chọn em, anh không chọn tình yêu, anh đã chọn L chọn tình bạn của anh. Để nổi đau ấy vẫn theo em, theo anh, theo L đến tận ngày hôm nay. Không. Có lẽ nổi đau đó chỉ đi theo em mà thôi. Sao anh không tin em? Sao không tin em đã yêu anh! " Bóng tối sẽ không là chi, niềm đau sẽ không là gì nếu được yêu anh đến hơi thở sau cùng thì em sẽ lấy trái tim ra che ánh nắng mặt trời. Thế giới sẽ không là chi, thân thể sẽ không là gì nếu được bên nhau mà trái tim vẫn còn thì em sẽ hoá giấc mơ để gặp anh từng đêm."
   Đó là lời của một bài hát nào đó, nhưng cũng là lời em muốn nói với anh lúc này. Em và anh chỉ có thể dùng từ "nếu" . Trước đây không được bên nhau trái tim đã rỉ máu. Giờ càng không thể ở gần nhau vì nếu bên nhau trái tim sẽ chết. Tất cả những gì giữa chúng ta chỉ còn là mộng ước. Mộng ước phải không anh?.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét